Giáo sư Trần Thời Phấn, đang sống tại Mỹ, đã viết bài dưới bút danh “Ong Đạt Thuỵ” trên Facebook, cáo buộc Thị trưởng thành phố Tân Trúc, Cao Hồng An, sao chép luận văn. Cao Hồng An không hài lòng với lời cáo buộc của Trần Thời Phấn và đã kiện ông tội phỉ báng nghiêm trọng. Sau khi Trần Thời Phấn được tuyên bố không phạm tội, ông đã đệ đơn kiện ngược lại Cao Hồng An tội vu cáo.
Tòa án Đài Bắc đã so sánh luận văn tiến sĩ của Cao Hồng An với bài báo khoa học và xác nhận có tình trạng sao chép lớn. Hôm nay, tòa án đã kết án Cao Hồng An 10 tháng tù giam về tội vu cáo. Vụ án có thể được kháng cáo tiếp.
Hôm nay, Cao Hồng An thông qua một người bạn thân đã phản hồi bằng văn bản rằng, khi tố cáo Trần Thời Phụng năm xưa, cô không hề bịa đặt sự thật hay chứng cứ. Bất kể là văn bản từ phía trường đại học Mỹ hai lần xác nhận bài luận văn không có gì sai trái, hay Viện Nghiên cứu Công nghệ Thông tin ở Đài Loan vào năm 2021 đã tiến hành điều tra nội bộ và trả lời cô rằng không có vi phạm quyền sở hữu trí tuệ, những chứng cứ này cũng đã được tòa án chấp nhận trong vụ án tự tố của Viện Nghiên cứu Công nghệ Thông tin và không tiếp nhận vụ kiện. Điều này đủ chứng minh rằng cô không có ý định vu khống người khác và không bịa đặt sự thật hay chứng cứ. Trước phán quyết trái ngược với các yếu tố cấu thành tội danh vu khống, cô rất lấy làm tiếc và dự định sẽ kháng cáo.
Chen Shih-fen đã sử dụng bút danh “Ong Da Rui” liên tục đăng bài viết trên Facebook từ tháng 9 năm 110 Dân Quốc đến tháng 7 năm 111 Dân Quốc, nội dung cho rằng “Trong hồ sơ học thuật của Lý Kiệt, Cao Hồng An đã bị xóa tên” và “Cao Hồng An không có luận văn tiến sĩ của riêng mình”. Chen nghi ngờ luận văn tiến sĩ của Cao Hồng An sao chép từ bài báo của cô ấy cùng hai đồng nghiệp và giáo sư hướng dẫn Lý Kiệt viết trong thời gian làm việc tại Viện Công nghệ thông tin. Cao Hồng An sau đó đã kiện Chen Shih-fen về tội phỉ báng nghiêm trọng. Viện kiểm sát Đài Bắc cho rằng Chen Shih-fen đã kiểm tra kỹ lưỡng và so sánh trước khi phát biểu, nên quyết định không khởi tố.
—
Chen Shih-fen đã sử dụng bút danh “Ong Da Rui” đăng loạt bài trên Facebook từ tháng 9 năm 2021 đến tháng 7 năm 2022, tố cáo rằng “Trong lý lịch học thuật của Lý Kiệt, tên của Cao Hồng An đã bị loại bỏ” và “Cao Hồng An không có luận án tiến sĩ của riêng mình”. Chen cho rằng luận án tiến sĩ của Cao Hồng An đã sao chép từ bài báo mà cô cùng hai đồng nghiệp và giáo sư hướng dẫn Lý Kiệt viết trong thời gian làm việc tại Viện Công nghệ thông tin. Sau đó, Cao Hồng An đã kiện Chen Shih-fen về tội phỉ báng nghiêm trọng. Viện kiểm sát Đài Bắc xác định rằng Chen Shih-fen đã kiểm tra hợp lý và so sánh cẩn thận trước khi đăng tải, nên quyết định không truy tố.
Một phóng viên địa phương tại Việt Nam đưa tin:
Trần Thời Phấn cho rằng, Hồng Kỳ An có ý định làm cho anh ta bị xử lý hình sự hoặc kỷ luật, đã nộp đơn tố tụng hình sự tại Tòa án Đài Bắc, cáo buộc Hồng Kỳ An vi phạm tội báo cáo sai sự thật theo luật hình sự.
Theo Tòa án Địa phương Đài Bắc, sau khi so sánh luận án tiến sĩ của Cao Hồng An với luận văn tạp chí, phát hiện rằng các đoạn văn, biểu đồ trong bài báo tạp chí đã bị sao chép một cách gần như toàn bộ và không thiếu một từ vào luận án tiến sĩ, rõ ràng vượt quá phạm vi sử dụng hợp lý. Tòa án kết luận rằng luận án tiến sĩ của Cao Hồng An có hành vi sao chép từ luận văn tạp chí. Đây là sự việc mà Cao Hồng An đã trải qua trực tiếp, không thể không biết.
Bạn hành động như một phóng viên địa phương tại Việt Nam, viết lại bản tin sau bằng tiếng Việt.
Tòa án Bắc viện cho biết, mặc dù bà Cao Hồng An biện hộ rằng bà là tác giả chính của bài báo trên tạp chí và cho rằng đây là “tự đạo văn”, nhưng khái niệm “tự đạo văn” chỉ áp dụng khi bà chỉ trích dẫn lại “tác phẩm của chính mình” mà không trích dẫn hoặc có trích dẫn. Trong trường hợp này, bài báo trên tạp chí là kết quả của công trình nghiên cứu chung giữa bà Cao Hồng An và ba tác giả khác, vì vậy không thể coi là “tác phẩm của riêng mình”. Thêm vào đó, bài báo này là kết quả của dự án “Kế hoạch nghiên cứu kỹ thuật tiên tiến của năm 106 của Bộ Kinh Tế” do Viện nghiên cứu kỹ thuật thông tin (IICT) thực hiện và hưởng bản quyền, do đó không thể xem là “tác phẩm của riêng mình” của bà Cao Hồng An.
Phóng viên địa phương tại Việt Nam đưa tin.
To act as a local reporter in Vietnam, here’s a rewrite of the news in Vietnamese:
“Bắc viện chỉ ra rằng, ngoài bài báo tạp chí trong vụ án này, Cao Hồng An còn sao chép phần lớn từ các đồng nghiệp ở Viện Nghiên cứu Quốc tế, các giáo sư đại học cùng viết, những kết quả nghiên cứu từ các dự án nghiên cứu và đã trình bày trong hội thảo, bản quyền thuộc về Viện Nghiên cứu Quốc tế. Cao Hồng An cũng không đưa vào tài liệu tham khảo trong luận án tiến sĩ của mình. Điều này chứng tỏ Cao Hồng An đã sao chép quá nhiều, nhằm tránh luận án tiến sĩ của mình vi phạm đạo đức học thuật và bị phát hiện, mà ‘cố ý’ thực hiện hành vi này.”
This captures the essence of the original Mandarin text, presenting it in Vietnamese while maintaining the context and critical points.
Tòa án Bắc nhận định rằng, Hoàng An mặc dù biết rõ luận án tiến sĩ của mình có hành vi sao chép từ một bài báo tạp chí, nhưng vẫn kiện ông Trần Thời Phấn về tội vu khống. Theo tòa án, nội dung bài viết của ông Trần Thời Phấn không có điều gì trái sự thật, và việc Hoàng An kiện ông này là có ý định tố cáo sai sự thật.
Như một phóng viên địa phương tại Việt Nam, tôi xin viết lại tin tức này như sau:
—
Tòa án Bắc nhận định rằng bà Cao Hồng An đã biết rõ luận án tiến sĩ của mình có sao chép từ một bài báo tạp chí, nhưng vẫn kiên quyết kiện ông Trần Thời Phấn về tội vu khống. Theo đánh giá của tòa, nội dung các thông tin mà ông Trần Thời Phấn đăng tải không trái với sự thật, thế nhưng bà Hồng An lại kiện ông, thể hiện ý định tố cáo sai sự thật.
—
Tòa án phía Bắc chỉ ra rằng mặc dù Gao Hong’an đã đề xuất email của Jane E. Strasser, nhà nghiên cứu liên kết tại Văn phòng liêm chính nghiên cứu của Đại học Cincinnati, đã đề cập rằng “xác nhận các bài báo mà không có vấn đề bản quyền” và văn bản khác, nhưng nội dung của Email chỉ là ý kiến cá nhân.
Tòa án Bắc viện đã xem xét việc Cao Hồng An phủ nhận hành vi phạm tội, cung cấp lời khai không trung thực, không thừa nhận những gì mình đã làm và có thái độ không tốt sau khi gây án. Bên cạnh đó, Cao Hồng An từng làm việc tại Viện Công nghệ Thông tin, Tập đoàn Foxconn và từng giữ chức Nghị sĩ Quốc hội và Thị trưởng thành phố Tân Trúc, hiện đang bị đình chỉ công tác. Tòa án đã tuyên phạt Cao Hồng An 10 tháng tù giam, có quyền kháng cáo.
Người viết báo: Trần Mai Phương
—
Liên quan đến vụ việc cáo buộc vô tội, bà Cao Hồng An bị phán quyết 10 tháng tù, lý do đã được bật mí! Tòa án Bắc Nhạc xác nhận “luận văn đạo văn”: Sử dụng pháp luật như công cụ để làm im tiếng người phê bình. Bà Cao Hồng An bị kết tội cáo buộc vô căn cứ, bị phạt 10 tháng tù. Nghị viên Đảng Xanh tức giận lên án: “Điều này làm xấu hổ người dân Tân Trúc!” Bà Cao Hồng An bị kết tội cáo buộc vô cớ và phạt 10 tháng tù, ông Diệp Khánh Viễn đặt nghi vấn: “Pháp luật gặp bà Cao thì phải rẽ sang ngã khác hay sao?” Vụ bê bối luận văn đạo văn tiếp tục lan rộng! Bà Cao Hồng An bị kết tội cáo buộc vô căn cứ, bà phát biểu: “Cảm thấy rất tiếc, sẽ kháng cáo.” Từ bà Cao Hồng An đến bà Hoàng San San, có người thở dài: “Đảng Dân chúng bị nguyền rủa rồi chăng?”
—
Người viết: Trần Mai Phương
Ngày: [ngày đăng tin]
Nguồn: Tân Trúc, Đài Loan
Số điện thoại tòa soạn: [số điện thoại]
Email: [email tòa soạn]